Hiển thị các bài đăng có nhãn THƠ CỦ MÌ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn THƠ CỦ MÌ. Hiển thị tất cả bài đăng

THƠ CỦ MÌ PHẦN 1

Những lúc rảnh rỗi vợ tôi hay than phiền là tôi quá bao đồng (Lo chuyện ko phải của mình) ,dư công viết tào lao trên mạng , Cũng đúng .Vì tôi người gốc QN mà, quen gọi là dân củ mì, dân QN ưa nói lắm ... Nhất là về tệ nạn xã hội như:
Việc mua bán bằng cấp ;Việc cải cách sách giáo khoa ...

GÓP Ý ĐỂ TỐT HƠN ẤY MÀ.
Còn thương vương vấn buông lời ;
Hết thương phó mặc cho trời đánh luôn!


***BAO ĐỒNG***
Bao đồng thì cứ bao đồng;
Có ăn có uống ngồi không làm gì;
Ngồi không ăn tốn khoai mì;
Vui là chấp hết, bao gì cứ bao.

***GÓP Ý***
Tổ cha thằng sếp mua bằng;
Neo nên chức nớn nàm thằng quan tham;
Học hành kiến thức nam nham;
Cũng bằng tiến sỹ chưa nàm đã ăn;
***
Hỏi bằng tiến sĩ giá nào?
Hay là cứ trả tiền vào bằng ra;
Thứ bằng dưới hố cá tra;
Mua bán bằng cấp tổ cha tụi mày.
***
Ngụ ngôn nước chảy đá mòn;
Sao tôi GÓP mãi Ý còn trơ gan;
Thôi thì mặc kệ thế gian;
Về nhà trồng kiểng hưởng nhàn cho xong.


***TRỒNG KIỂNG***
Là cây nhớ chọn người trồng;
Là gái nhớ chọn, người chồng tào lao;
Tào lao thì cũng chả sao;
Tao lao càng dễ lời vào tiền ra;
***
Thật lòng khuyên với quý bà;
Lấy chồng chăm chỉ thật thà là ngu;
Chẳng thà cắt tóc đi tu;
Còn hơn lấy phải chồng ngu , mù mờ.
***
Cuộc đời đâu phải như mơ;
Sao tôi thích chọn “mần thơ” làm nghề;
Chân bùn, tay lấm, mặt quê;
Sao ko cày cấy, yên bề nhà nông.
***
Có tiền chơi kiểu đại gia;
Ko tiền chơi kiểu ngồi nhà mần thơ;
Thánh nhân đãi kẻ khù khờ !?
Lâu lâu cũng rặn ra thơ cà tàng;
***
Ngồi buồn chấu cắn làm thơ.
Vắt óc nặn ra 1 chữ chờ.
Chờ cho con chữ mọc 2 cánh.
Bay vút lên mây ám trăng mờ !

***NHÀ MỚI***
Nắng vàng cũng muốn ghé qua;
Kiểm tra chỗ ngủ để mà yên tâm;
Ai ơi dù uống nhân sâm;
Không bằng nắng sớm quang lâm mỗi ngày.
***


Nhà mới có nắng ban mai

THƠ CỦ MÌ PHẦN 2

Lúc Sài Gòn còn đang sống chung với dịch, tâm lý ai cũng khủng hoảng, tôi cũng vậy, có đêm không ngủ được. Bài này viết lúc 3g14 ngày 12.7.2021 đêm thứ ba TP HCM áp dụng CT16

***ĐÊM ĐÁNG SỢ***
Đã ba giờ sao tôi chưa ngủ;
Cả bầu trời lặng im ủ rũ;
Từ bây giờ nhớ mãi ngàn thu;
Nỗi cô độc dài như vô tận;
***
Hôm qua dậy sớm , thức khuya,
Ra vô, thao thức , lên phây đăng hình,
Chúa ơi dịch bệnh lình xình;
Xin Ngài ban phước cho bình an yên,
***
Chiều tàn nắng nhạt vờn mây.
Gió không lay động, chiều này như tranh;
Trời trong, mây trắng, lá xanh.
Dịch bệnh tung hoành ,chợ vắng tanh

***MƠ HẾT DỊCH***
Mặt trời buồn ngủ nằm đây;
Còn chờ gió thổi xua mây giăng màn;
Chừng nào dịch bệnh tiêu tan;
Ta đem trăng bạc trăng vàng tặng nhau;

*** TẬP LÀM THƠ ***
Già rồi , rảnh rỗi , tập làm thơ;
Suy nghĩ miên man, suốt nhiều giờ;
Ngao ngán lắc đầu, thơ khó quá;
Chả lẽ xúc từ, đổ khuôn thơ,
***
Thôi thì ta cứ , viết cầu âu;
Trải lòng tâm sự , viết dăm câu;
Có người chịu đọc ,là vui lắm;
Thi sĩ không thành ,có sao đâu,

***HOÀNG HÔN ***
Hóa ra trời đã chiều rồi;
Hỏi ai còn ở sườn đồi bên tê;
Đã đi thì nhớ mà về;
Khi đi chớ gánh, lúc về nhẹ tênh.

***CUỘC ĐỜI ***
Cuộc đời dài lắm hay sao!?
Chẳng qua cũng giấc chiêm bao thôi mà;
Buồn vui hay để thoáng qua;
An yên mà hưởng hương hoa cuộc đời;
Cuộc đời cũng chả ngắn đâu;
Xin đừng gieo rắc khổ sầu cho nhau;
Tôi như tiếng sáo diều bay;
Ru đời êm ái ngủ say giấc nồng.
***
Tối nay MƠ ĐƯỢC giấc ngủ ngon;
Sáng mai ƯỚC THẤY mặt trời tròn;
Công danh sự nghiệp là GIẤC MỘNG;
Cuộc sống đi về SẮC CHẤM KHÔNG.
***
Hình : Trời trong, mây trắng lá xanh nhà tôi

THƠ CỦ MÌ PHẦN 3

Tôi rất thích trồng cây (gốc nông dân mà), dù ở chung cư lầu cao ( lầu 19), ban công vẫn được tôi trồng dưa leo , dây mơ vàng , cây cảnh sum sê

***BÌNH MINH***
Sáng nay thức dậy, thấy bình an;
Ngồi dưới giàn cây, Dây Mơ Vàng;
Tên thật em là: Mơ lông tím;
Đừng mãi vô tình gọi nhầm tên;
***
Ngồi đây cảm giác thật bình yên;
Giấc mộng công danh đã làm phiền;
Tuổi trẻ đuổi theo bao giấc mộng;
Bây giờ mới thấy hồi đó điên;
***
Thật ra mơ mộng cũng lên tiên;
Mơ tiên ảo tưởng do tình thế;
Ngộ được, thì ra rất ảo huyền;
Cuộc sống vô thường, BIẾN VÔ BIÊN;

***TRỒNG DƯA LEO***
Kiếp sau tôi ước được làm dưa ;
Người trồng chăm sóc nắng mưa sợ gì ;
Lâu lâu sâu bệnh bầu bì.;
Người trồng lo lắng dưa thì vô tư;
***
Kiếp sau chả dám làm người;
Làm cây dưa để vui cười với trăng;
Chiều tàn gió thổi tung tăng;
Chiến tranh, bảo lụt, nhọc nhằn: khỏi lo;
***
Anh ơi hãy nhớ lời em ;
Nắng mưa em vẫn bên thềm chờ anh;
Không như hạng gái gian manh;
Tuy đeo vương miện mà thành CÔ VI (1);
***
Dạo này đang sốt dịch cô vi;
Dù buồn tôi sợ chả dám đi;
Giải sầu đối ẩm cùng cây cảnh;
Nâng nhẹ một cành. "Em uống đi!";
***
Khi buồn tôi lại tưới cho cây ;
Thì thầm cây bảo. "Có em đây! ".
Phận em chỉ biết anh thôi nhé ;
Thủ tiết bên anh suốt đời này;
***
Hôm nay tưới nước cho cây ;
Cây rằng "Anh hổng ở đây em buồn ";
Dù cho trời đổ mưa tuôn;
Em thích anh tưới em luôn mỗi ngày .
***
Đời xảo trá tôi vui cùng cây cảnh ;
Thế gian cần tôi chảnh chả thèm chơi ;
Ly rượu đắng xin chớ mời là ngọt;
Đắng cay nào đã trót thì mang;
***
Hôm nay trời nắng chang chang ;
Tôi phải vội vàng chăm tưới dưa leo;
Dưa rằng nụ bé tí teo ;
Anh không chăm bón dưa đèo chớ than;
***
Nàng Dưa bẽn lẽn vẫy chào;
Sao anh không tưới ngay vào gốc em;
Anh làm vương vãi tèm lem;
Anh mà cứ thế, hổng thèm ..nữa đâu;
***
Ngắm nhìn thế sự bể dâu ;
Chạnh lòng cảm giác thâm sâu là buồn ;
Dù cho nắng hạn ,mưa tuôn;
Nàng Dưa khẳng định "em luôn bên chàng";
***
Lúc thơ lúc rượu lúc đàn;
Trăng lên ngắm cảnh, cờ tàn chơi tiên;
Già thì phải lẫn, phải điên;
Chớ đem thế sự làm phiền tao nhân.
***
(1) Các nhà khoa học nói là virus CoVi hình giống cái vương miện và rất thông minh quỷ quyệt

Hinh1 : Cây dưa leo tôi trồng



Hinh2: Dây mơ vàng tôi trồng

THƠ CỦ MÌ PHẦN 4

Tôi có nhiều thứ bệnh gần đây bị ung thư đã di căn . Tôi nhận thấy việc giao lưu rất tốt cho sức khỏe , nhất là trong đại dịch vừa qua nhờ giao lưu mà bớt căng thẳng giúp ổn định xã hội , bản thân tôi nhờ giao lưu mà yên tâm trị bệnh , sau khi chữa lành bệnh tôi thấy nên quảng bá việc giao lưu để vừa giúp mình vừa giúp người.

***GIAO LƯU***
Buồn vào ông Sửu chấm côm ;(*)
Ông ko nói thách ôm đồm tí thui ;
Hoặc vào chấm nét ông Vui ;(*)
Ha ha như tết vui vui suốt ngày ;
(Tôi có 2 trang mrsuu.com và mrvui.net)
***
Tôi nay tuổi đã già rồi !
Xa quê nhớ bạn ước ngồi hàn huyên !
Giao lưu chém gió giải phiền !
Vô đây tâm sự dù miền xa xôi !
***
Ở đây chẳng có quảng cáo nào;
Chỉ là tâm sự chuyện tào lao;
Vô tư thoải mái vào tán phét;
Hỉ hả vui cười tục lẫn cao (*)
(Thô tục , thanh cao)
***
Dịch nhiều, ít khách tới thăm;
Hết đứng lại nằm ta ngẫm thơ ta;
Ước chi tiền bạc hà đa;
Mua 1 con két thả ga chuyện trò ;

***CHÍNH TRỊ***
Chính trị bây giờ rất là vui;
Phe Nga phe Mỹ với phe tui;
Tranh qua cãi lại rối một nùi;
Điếc chửi đui !

***TÔN GIÁO***
Tôn giáo bây giờ cũng vui vui;
Phe thích phe thầy với phe tui;
Ba phe quyết chiến từ thiện chui;
Hơi nặng mùi !

***SẮC TỘC***
Sắc tộc bi chừ chả dám vui;
Phe đen phe trắng với phe tui;
Trắng đen thân phận đã thế rùi;
Tủi hay vui ?

***ĐỒ LỪA***
Tôi nhớ thời thơ ấu rất gian nan vất vả, cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc, lúc đó tôi học năm đệ lục (lớp 7 bây giờ) vì bão lụt tôi may mắn được cứu trợ 1 cái áo lạnh cũ...
Tôi đang học tại trường công lập TQT, Theo quy định của trường học sinh phải mặc đồng phục áo trắng quần xanh( bỏ thùng). Tôi chỉ có 1 bộ đồng phục đi học nên có lúc giặt không kịp khô tôi đã có sáng kiến gian dối là mặc áo lạnh đi học dù là trời đang nắng nóng. Nhiều bạn lầm tưởng là tôi bị cảm. Đâu có ai biết là khi mặc áo lạnh thì không ai biết mình không mặc áo đồng phục trắng bên trong.
Bây giờ thì không cần lý do nhiều người cũng sáng tạo nhiều tin vịt. Quá chán ngán!!!!
***
Mây gặng hỏi Gió?
Mày có hay không?
Hùa với truyền thông;
Bơm thổi tin vịt.
***
Buồn thay cuộc chiến Nga U.
Phe Nga , phe Mỹ tù mù thổi bơm !
Thân em như cá sợ nơm.
Dù ai dụ dỗ cũng không tin bừa.
Đô huyền ĐỒ, Lưa huyền LỪA.

***ĐI NGANG, VỀ TẮC***
Tên Sửu là trâu;
Một con trâu đỏ;
Trên đồng cỏ vàng;
Con trâu tàng tàng;
Khởi hành ĐI NGANG;
Hoàn thành VỀ TẮC;
Chiếu theo nguyên tắc;
Phương nam hướng bắc;
Cứ thế mà đi;
Hi hi, thôi kệ;

***THÁNG 7 MƯA NGÂU***
Nghe đồn tháng bảy mưa ngâu.
Có đàn quạ xây cầu ô thước.
Ui chu choa cây cầu dài thược
Nhờ cầu kia , tôi bước lên trời.
Hỏi ông rằng : Trời hỡi ông ơi!
Sao ông nỡ để khổ đời trần gian ?
Trời rằng mi chớ to gan!
Dân đen còn dám kêu than nổi gì?
Động lòng ta trả lời mi.
Phúc họạ là bởi nghiệp gì gây ra.
Mau về tích đức phòng xa.
Có phúc có hưởng chỉ là trước sau.
***
Cầu ô thước